Featured Image Credit: 桃
Roadtrip luôn là một thứ có sức hấp dẫn kì lạ với cánh đàn ông, nhất là với những gã đam mê những cung đường và khung cảnh thiên nhiên kì vĩ. Tôi đã luôn biết rằng Kyushu là nơi có nhiều cung đường đẹp vào loại bậc nhất nước Nhật, và chỉ chờ mọi thủ tục về bằng lái xong thì sẽ cùng lên đường với VTR250. Lúc plan roadtrip đầu tiên chỉ cách khi Kumamoto gặp nạn ít ngày, thành phố nhỏ bé xinh xinh mà tôi tự nhiên có một mối liên kết đặc biệt sau khi đến đấy vào gần 1 tháng trước. Thứ 7 1h25 sáng, Kumamoto bị đập thêm 1 lần nữa bởi 1 trận 7 độ, Beppu cũng rung và rất nhiều người trong số bạn bè tôi nghĩ chắc đây là mấy giây cuối đời của mình rồi. Nhưng rồi Beppu sống sót cùng thiệt hại khá khiêm tốn. 130km về phía nam, Kumamoto không may mắn như vậy: gần 90,000 người mất nhà, 1000 người bị thương, hơn 50 người chết, nhiều điểm du lịch bị xóa sổ trong đó nặng nề nhất là lâu đài Kumamoto, ước tính mất 20 năm mới phục hồi được nguyên trạng.
Tôi và một anh bạn thân tên Bông, đêm ở trại tị nạn, đã nghĩ thôi hay roadtrip ngày mai ta chuyển hướng đi Kumamoto. Đây là một hành động đến giờ chúng tôi cho là dại dột và có phần hơi ngu xuẩn khi tâm chấn vẫn còn ở Kumamoto vào thời điểm đó, nhưng chẳng biết vì cái gì, cứ gật đầu với nhau là định sẽ làm 1 phóng sự ảnh ở Mashiki (nơi bị nặng nhất của Kumamoto) để report first-hand về cho những người đang quan tâm đến vụ việc này. Và sáng hôm sau, 6h30 chúng tôi rời khỏi trại tị nạn, về nhà làm những thủ tục cá nhân cần thiết và gói ghém ít đồ ăn, 8h15 1 ô tô 1 xe máy thẳng hướng quốc lộ 500 đi về phía Kumamoto.
Nhưng mục đích của tôi viết bài này lại không phải về những đổ nát và đau khổ mà Kumamoto đã phải gánh chịu. Những khổ đau và những giọt nước mắt rơi xuống cho Kumamoto chúng ta đã thấy đủ rồi, tôi viết entry này vì tôi đã ngỡ ngàng trước cái đẹp của cung đường từ Beppu đến Kumamoto, ngỡ ngàng trước vẻ đẹp của Okera-yama (núi Okera), ngỡ ngàng trước một Kumamoto đẹp đến thế trong suốt hơn 50 km địa phận của mình. Tôi luôn thích đi đường núi, khi còn ở Việt Nam, tôi đã theo chân những đoàn caravan của mẹ đi dọc khắp các tỉnh thành Tây Bắc trong liên tiếp mấy năm liền. Tây Bắc Việt Nam đẹp hùng vĩ, cái đẹp làm bạn nổi da gà khi đứng giữa muôn trùng sương. Tôi chưa đi hết Kyushu nên không dám khẳng định cái đẹp Kyushu nó như thế nào nhưng cái đẹp ở Okera của Kumamoto thì mời bạn chiêm ngưỡng hình dưới dây:
Vượt qua Okera với những cơn gió tạt nghiêng cả xe, chúng tôi gặp road block ở đường vào Mashiki, tôi quan sát được rằng lực lượng tự vệ Nhật Bản (Japanese Self-Defense Force – vì Nhật không có quân đội chính thức trên danh nghĩa nên JSDF thực chất là quân đội của Nhật) gửi từng đoàn xe đi cứu trợ về phía Kumamoto đồng thời chặn rất nhiều đường dẫn đến khu vực này. Mashiki hoàn toàn không vào được để công tác cứu hộ được tiến hành 1 cách thuận tiện nhất, chúng tôi chuyển hướng về trung tâm Kumamoto.
Kumamoto như dừng hẳn lại giữa thời gian. Khu trung tâm sầm uất với vô vàn các tụ điểm nay đã không còn 1 bóng người, không hàng quán nào mở cửa và lác đác vài người đi lại trên đường. 2 trận động đất kinh hoàng liên tiếp đã tước đi sinh khí của thành phố vốn rất giàu sức sống trong ấn tượng của tôi. Có 1 tiệm Ramen sáng đèn, chúng tôi vào hỏi thăm, bác tenchou (quản lý/chủ tiệm) thở hắt ra và bảo hôm nay bác không bán đâu. Cách 1 dãy phố, tiệm Yoshinoya cùng host bar sát cạnh đổ tan tành, các nhân viên đang cố gắng thu dọn những gì còn có thể. Lâu đài Kumamoto tan nát, trạm tàu điện trung tâm Kumamoto đóng cửa, rất nhiều ngôi nhà đổ sập và rất nhiều nước mắt đã rơi. Tôi đau xót cho một thành phố du lịch trở thành nạn nhân của thiên tai, có những thứ, không biết đến bao giờ mới quay lại như xưa được.
Nhưng tôi biết sẽ luôn có một Kumamoto như thế, một Kumamoto tuyệt đẹp trong bán kính 50 km địa phận của mình, một Kumamoto quật cường và bình tĩnh trước khó khăn. Sẽ có lúc tôi lại quay lại Kumamoto, sẽ lại băng qua Okera để được từng đợt gió tạt nghiêng tay lái, còn bây giờ, cố lên Kumamoto.


Lance
from Second Attempt
20/04/2016
#đichơi
Một Cung Đường đẹp và chất.
LikeLiked by 1 person